Tình yêu thương – Doisongkinhte.com https://doisongkinhte.com Cập nhật tin tức kinh tế và những lời khuyên hữu ích cho cuộc sống. Fri, 08 Aug 2025 18:37:44 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.4 https://cloud.linh.pro/news/2025/08/doisongkinhte.svg Tình yêu thương – Doisongkinhte.com https://doisongkinhte.com 32 32 Người phụ nữ Hà Nội nghị lực: Mất cha mẹ, đi lại khó khăn nhưng vẫn chan sẻ yêu thương https://doisongkinhte.com/nguoi-phu-nu-ha-noi-nghi-luc-mat-cha-me-di-lai-kho-khan-nhung-van-chan-se-yeu-thuong/ Fri, 08 Aug 2025 18:37:41 +0000 https://doisongkinhte.com/nguoi-phu-nu-ha-noi-nghi-luc-mat-cha-me-di-lai-kho-khan-nhung-van-chan-se-yeu-thuong/

Nguyễn Thị Thơm, một người phụ nữ sinh năm 1987 tại Hà Nội, đã chứng minh rằng nghị lực và nhân ái có thể giúp con người vượt qua những khó khăn lớn nhất trong cuộc sống. Bị liệt đôi chân từ khi hai tháng tuổi do một cơn sốt nặng và không thể chữa trị, Thơm đã phải đối mặt với một cuộc sống không dễ dàng. Tuy nhiên, cô đã không để điều đó ngăn cản mình.

Trạm yêu thương: Người phụ nữ may vá cuộc đời bằng đôi chân yếu và trái tim không mỏi- Ảnh 3.
Trạm yêu thương: Người phụ nữ may vá cuộc đời bằng đôi chân yếu và trái tim không mỏi- Ảnh 3.

Với quyết tâm và nỗ lực không ngừng, Thơm đã tiếp tục đi học và hoàn thành chương trình giáo dục cơ bản đến hết lớp 9. Sau đó, cô đã chọn nghề may như một cách để mưu sinh và tìm kiếm sự ổn định trong cuộc sống. Thơm đã sử dụng sự kiên trì và bền bỉ của mình để mở một tiệm may nhỏ tại nhà, không chỉ giúp cô kiếm sống mà còn kết nối yêu thương với những người xung quanh.

Nguyễn Thị Thơm và con gái trong chương trình Trạm yêu thương
Nguyễn Thị Thơm và con gái trong chương trình Trạm yêu thương

Không chỉ dừng lại ở đó, Thơm còn sử dụng tiệm may của mình như một cơ sở để giúp đỡ những người khó khăn hơn mình. Cô nhận sửa quần áo miễn phí cho những người cần giúp đỡ và thậm chí còn dạy nghề cho những người cùng cảnh ngộ, giúp họ có thêm một công việc ổn định để trang trải cuộc sống.

Trạm yêu thương: Người phụ nữ may vá cuộc đời bằng đôi chân yếu và trái tim không mỏi- Ảnh 2.
Trạm yêu thương: Người phụ nữ may vá cuộc đời bằng đôi chân yếu và trái tim không mỏi- Ảnh 2.

Một trong những người được Thơm giúp đỡ là cô Nguyễn Thị Lập, một người phụ nữ khuyết tật lớn tuổi cùng xã. Với sự kiên nhẫn hướng dẫn của Thơm, cô Lập đã học được nghề may và có thêm một công việc ổn định để trang trải cuộc sống. Câu chuyện của Thơm và cô Lập là một minh chứng cho sự nhân ái và giúp đỡ lẫn nhau trong cộng đồng.

Bên cạnh công việc, Thơm còn tích cực tham gia các hoạt động thiện nguyện, quyên góp và kêu gọi ủng hộ người khuyết tật lúc đau ốm, cũng như thăm hỏi và sẻ chia với những người cần giúp đỡ. Sự nhân ái và lòng tốt của Thơm đã giúp lan tỏa yêu thương và hy vọng trong cộng đồng.

Mặc dù cuộc sống không dễ dàng, Thơm vẫn lựa chọn làm mẹ đơn thân và nuôi con gái lớn của mình, em Nguyễn Thị Hương, học lớp 10. Hương đã thể hiện sự tự hào về mẹ mình và mong muốn sẽ đỗ đại học để sau này chăm sóc mẹ thật tốt. Câu chuyện của Thơm và Hương là một minh chứng cho sự mạnh mẽ và quyết tâm của những người phụ nữ Việt Nam.

Chương trình Trạm yêu thương với chủ đề ‘Dệt nên yêu thương’ sẽ đưa khán giả đến gần hơn với hành trình sống giàu nghị lực và nhân ái của chị Nguyễn Thị Thơm, người phụ nữ khuyết tật đã âm thầm ‘may lại’ hy vọng cho bản thân và những mảnh đời yếu thế bằng đôi tay không trọn vẹn, nhưng trái tim thì luôn đầy ắp yêu thương. Thông tin thêm về chương trình có thể được tìm thấy tại đây.

]]>
Lịch trực chăm mẹ đặc biệt của 10 cô con gái khiến dân mạng xúc động https://doisongkinhte.com/lich-truc-cham-me-dac-biet-cua-10-co-con-gai-khien-dan-mang-xuc-dong/ Sun, 03 Aug 2025 14:37:38 +0000 https://doisongkinhte.com/lich-truc-cham-me-dac-biet-cua-10-co-con-gai-khien-dan-mang-xuc-dong/

Câu chuyện về một gia đình đông con gái tại Hà Tĩnh đã gây nên một làn sóng cảm động trên mạng xã hội trong những ngày gần đây. Một bức ảnh ghi lại khoảnh khắc một cụ bà 82 tuổi rạng rỡ bên 9 con gái và 1 con dâu đã thu hút sự chú ý của nhiều người. Không chỉ bởi hình ảnh ấm áp và hiếm gặp của một gia đình đông con gái, câu chuyện còn khiến nhiều người cảm động khi biết các con của bà đã lập lịch trực chăm sóc mẹ một cách đầy xúc động.

Lịch trực được các con của cụ Trường sắp xếp để luôn có người bên cạnh chăm sóc mẹ
Lịch trực được các con của cụ Trường sắp xếp để luôn có người bên cạnh chăm sóc mẹ

Cụ bà Nguyễn Thị Trường, 82 tuổi, sống tại xã Kỳ Khang, Hà Tĩnh, có 11 người con, trong đó có 2 con trai và 9 con gái. Tuy nhiên, người con trai đầu đã mất khi 18 tuổi. Con trai thứ hai của cụ Trường năm nay 58 tuổi, trong khi con gái út 40 tuổi. Các con của cụ đều sống gần nhau và thường xuyên thăm viếng mẹ, luôn trân trọng những khoảnh khắc quây quần bên mẹ và cùng nhau giữ lại những phút giây đáng nhớ.

Chia sẻ về cách chăm sóc mẹ, chị Mai Thị Nguyệt, con thứ 9 của cụ Trường, cho biết các con của bà đã lập lịch trực chăm sóc mẹ, thay phiên nhau ở bên mẹ mỗi ngày. Lịch trực bao gồm tên của các con, ngày và thứ, cùng số điện thoại để mọi người dễ dàng liên lạc. Bức ảnh ‘đại gia đình’ được chụp cách đây ít ngày, khi cô con gái út về quê làm giấy tờ. Nhân dịp các chị em tụ họp đông đủ, đại gia đình đã rủ nhau chụp hình kỷ niệm. Con dâu của cụ cũng góp mặt trong bức ảnh.

Vợ chồng anh trai thứ hai (hàng trên) chụp hình kỷ niệm cùng vợ chồng các em gái
Vợ chồng anh trai thứ hai (hàng trên) chụp hình kỷ niệm cùng vợ chồng các em gái

Nhiều người nhận xét rằng con dâu của cụ có nét giống con gái ruột trong nhà. Chị Nguyệt cho biết, nhà chỉ có một con dâu nên ai cũng thương như chị em ruột. Chị dâu của chị đã có 10 người con. Các con của cụ Trường đều sống gần nhau và thường xuyên thăm viếng mẹ, họ luôn trân trọng những khoảnh khắc quây quần bên mẹ và cùng nhau giữ lại những phút giây đáng nhớ.

Chị Nguyệt cho hay, mẹ chị rất yêu lao động, thích làm vườn, trồng cây, và đó là niềm vui mỗi ngày của mẹ. Chị Mai Nga, con gái út của cụ Trường, bày tỏ mong muốn mẹ được mạnh khỏe và bình an trong tuổi già, sống hạnh phúc bên tình yêu thương của con cháu.

Câu chuyện về gia đình cụ Trường đã khiến nhiều người cảm động và ngưỡng mộ. Nhiều người chúc mừng cụ và bày tỏ sự ngưỡng mộ trước tình yêu thương và sự đoàn kết của các con trong gia đình. Mọi người hy vọng rằng câu chuyện này sẽ tiếp tục lan tỏa những giá trị đẹp về gia đình và tình yêu thương giữa các thành viên trong gia đình.

Thông tin về gia đình cụ Trường có thể được tìm hiểu thêm tại địa chỉ trang web hoặc các nguồn tin khác trên mạng xã hội.

]]>
Khi mẹ chồng vào trung tâm dưỡng lão: Nỗi lo không chỉ của con dâu https://doisongkinhte.com/khi-me-chong-vao-trung-tam-duong-lao-noi-lo-khong-chi-cua-con-dau/ Fri, 01 Aug 2025 08:52:48 +0000 https://doisongkinhte.com/khi-me-chong-vao-trung-tam-duong-lao-noi-lo-khong-chi-cua-con-dau/

Quyết định đưa mẹ chồng vào viện dưỡng lão không phải là một lựa chọn dễ dàng đối với tôi. Ban đầu, tôi nghĩ rằng đó là giải pháp tốt nhất cho cả gia đình, đặc biệt khi sức khỏe của bà bắt đầu giảm sút và tôi không thể chăm sóc bà một mình. Tuy nhiên, sau đó tôi nhận ra rằng sự lựa chọn của mình đã gây ra nhiều hậu quả không lường trước được.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Mẹ chồng tôi năm nay 76 tuổi, đã sống cùng vợ chồng tôi gần 6 năm sau khi bố chồng mất. Ban đầu, bà vẫn khỏe mạnh, tự chăm sóc mình và giúp đỡ gia đình. Tuy nhiên, trong 2 năm gần đây, sức khỏe của bà bắt đầu giảm sút, bà trở nên lẫn nhẹ, quên trước quên sau, và có những hành động nguy hiểm như bật gas đun nước và quên tắt bếp. Dù chồng tôi thương mẹ nhưng anh bận rộn với công việc, còn tôi thì phải chăm sóc con nhỏ và làm việc, không thể lúc nào cũng có mặt để chăm sóc mẹ chồng.

Vì vậy, tôi đã quyết định đưa bà vào viện dưỡng lão bán trú, nơi có y tá, bác sĩ và người trò chuyện. Tôi tin rằng đây là một quyết định hợp lý và tốt cho cả gia đình. Tuy nhiên, khi tôi tâm sự với mẹ đẻ về quyết định này, bà đã nổi giận và cấm tôi làm điều đó, thậm chí dọa từ mặt nếu tôi dám đưa mẹ chồng vào viện dưỡng lão.

Mẹ tôi cho rằng tôi đang “tống” mẹ chồng đi như vứt cái áo cũ, và rằng sau này tôi cũng sẽ bị con dâu đối xử y hệt. Tôi đã cố giải thích rằng tôi làm việc này vì tốt cho bà, nhưng mẹ tôi vẫn không đồng ý. Ngày đưa bà đi, mẹ chồng tôi đã cười và không phản đối, nhưng trong mắt bà, tôi thấy một sự không có ánh sáng.

Khi tôi vào thăm bà 2 tuần sau, bà vẫn gầy và “ngoan” nhưng khi tôi ra về, bà không gọi “con ơi” mà gọi tôi là “cô ơi”. Mẹ tôi sau đó cũng gọi điện và nói rằng mẹ chồng tôi bắt đầu lẫn nặng lên và tâm lý suy sụp vì không có người thân bên cạnh. Tôi bắt đầu nhận ra rằng sự lựa chọn của mình không chỉ ảnh hưởng đến mẹ chồng mà còn đến mối quan hệ của tôi với gia đình.

Một tháng sau, trung tâm gọi điện cho biết mẹ chồng tôi bị ngã trong phòng tắm và bị hoảng loạn, lên cơn mất trí tạm thời. Khi tôi đến đón bà, trên đường về, bà hỏi tôi: “Cô ơi, tôi có còn nhà không?”. Tôi biết rằng có những trường hợp bất khả kháng cần đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão, nhưng với mẹ chồng tôi, có lẽ thứ bà cần nhất không phải là sự chăm sóc chuyên nghiệp mà là một tiếng gọi “mẹ ơi” mỗi ngày, một đôi mắt dõi theo từ người thân.

Qua câu chuyện này, tôi muốn nói rằng có những thứ khi ta mang đi bằng lý trí, sẽ mất mãi bằng trái tim. Đôi khi, chúng ta cần phải xem xét lại quyết định của mình và tìm kiếm giải pháp tốt nhất cho cả gia đình. Trong trường hợp của tôi, tôi nhận ra rằng mẹ chồng tôi cần sự quan tâm và chăm sóc của người thân hơn là sự chăm sóc chuyên nghiệp.

]]>